CON ĐƯỜNG GIÁO LÝ VIÊN – ƠN GỌI TỪ TRÁI TIM THIÊN CHÚA

Có những con đường trong đời ta không tự chọn, nhưng chính Thiên Chúa nhẹ nhàng dẫn lối. Ơn gọi làm giáo lý viên đến với tôi không phải bằng ánh sáng rực rỡ hay tiếng gọi vang trời, mà bằng những lời mời đơn sơ: “Em giúp lớp giáo lý này nhé!” Và tôi đã gật đầu. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản là phụ giúp. Nhưng càng dấn thân, tôi càng nhận ra: đây không chỉ là một việc làm – mà là một sứ mạng. Không phải tôi chọn, mà là Chúa gọi.
Làm giáo lý viên không phải lúc nào cũng dễ dàng. Có những buổi dạy chỉ thấy ánh mắt lơ đãng của các em. Có những ngày mệt mỏi vì công việc đời thường, tôi đã muốn bỏ cuộc.
Nhưng rồi, giữa những giây phút tưởng chừng muốn buông tay, tôi lại thấy ánh mắt trong sáng của một em nhỏ khi hỏi: “Chúa có thật không?”, hay một bạn dự tòng hỏi: “Làm sao để con cầu nguyện được như bạn, làm sao bạn có thể tin những điều đấy ?”. Những câu hỏi ấy đánh động trái tim tôi, nhắc tôi nhớ lại: tôi đang đứng ở đây không phải vì tôi giỏi, mà vì Chúa có thể đã chọn tôi và tin tôi có thể làm chứng cho tình yêu của Ngài.
Là giáo lý viên, tôi không chỉ giảng dạy giáo lý, mà còn được mời gọi trở thành nhân chứng sống – một người bạn đồng hành, một gương mẫu về đức tin. Tôi nhận ra rằng, để dạy các em nhỏ sống đạo, trước hết chính tôi phải sống đạo thật sự. Đời sống cầu nguyện, hiệp thông với Lời Chúa, gắn bó với Thánh Thể – không còn là “bổn phận”, mà trở thành lẽ sống và suy nghĩ của tôi mỗi ngày.
Ơn gọi giáo lý viên là ơn gọi của trái tim biết yêu thương và muốn phục vụ. Trong một thế giới đang mất phương hướng, giáo lý viên là người cầm ngọn nến nhỏ – chiếu soi Lời Chúa cho những ai đang tìm đường. Tôi hiểu rằng tôi không dạy bằng miệng, mà bằng cả cuộc sống của mình. Chính trong từng ánh mắt, nụ cười, sự kiên nhẫn và lòng trung thành – tôi truyền đạt Đức Tin của Hội Thánh.
Tôi thao thức, vì Giáo Hội cần những giáo lý viên không chỉ “biết dạy”, mà còn biết “sống” và “yêu”, vì “ đức tin không việc làm là đức tin chết”. Tôi thao thức, vì trong mỗi bạn nhỏ tôi gặp mỗi tuần, có thể đang có một linh mục tương lai, một nữ tu tương lai, hay đơn giản là một người sẽ giữ vững đức tin giữa cuộc đời đầy thử thách. Và tôi được Chúa chọn để gieo hạt mầm ấy.
Lạy Chúa, con tạ ơn vì đã cho con ơn gọi này – ơn gọi âm thầm, nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa. Xin gìn giữ ngọn lửa đức tin trong con, để con có thể tiếp tục thắp sáng cho những bạn nhỏ. Xin hãy dùng con như khí cụ của tình yêu và chân lý Ngài.
Bài: Giuse Long
Ảnh: TSTY